Kiến trúc Tối giản Xanh không tìm cách “thể hiện cái tôi” của người thiết kế, mà đặt ưu tiên vào trải nghiệm sâu của người sống trong đó. Người Kiến trúc sư không nhất thiết cần kể trọn vẹn một câu chuyện, mà chỉ cần gợi ra những điều đủ đẹp để người sống trong đó được viết tiếp phần còn lại bằng chính cuộc đời họ…
Trong thiết kế, người ta thường nói đến “đẹp”, “độc đáo” và “ấn tượng”. Nhưng với tôi, đôi khi thứ giá trị nhất trong một công trình lại nằm ở một điều tưởng chừng rất bình thường, đó là "sự vừa đủ" - sự không thừa, không thiếu.
Trong tuyên ngôn Tối giản xanh, I.HOUSE không đẩy kiến trúc tới cực điểm của sáng tạo, cũng không cố vươn tới sự cầu kỳ, việc thiết kế cần "vừa đủ" để ta thấy dễ chịu, vừa đủ để không gian biết dừng lại và cảm xúc có không gian nảy nở. Chúng tôi tin, một thiết kế tốt không phải là thiết kế có nhiều chi tiết, mà là biết chừng mực, biết tiết chế dành "khoảng thở" cho không gian và khoảng lặng để con người cảm nhận.
Kiến trúc Tối giản Xanh không tìm cách “thể hiện cái tôi” của người thiết kế, mà đặt ưu tiên vào trải nghiệm sâu của người sống trong đó. Người Kiến trúc sư không nhất thiết cần kể trọn vẹn một câu chuyện, mà chỉ cần gợi ra những điều đủ đẹp để người sống trong đó được viết tiếp phần còn lại bằng chính cuộc đời họ…
Thật nhân văn khi sự sáng tạo trong kiến trúc biết khi nào là "vừa đủ".