Với I.HOUSE, dù mỗi công trình tối giản xanh đều có riêng một câu chuyện sẵn có, những kiến trúc không nên “nói thay” tất cả cho người ở. I.HOUSE thiết kế để mở ra những cánh cửa cảm xúc, những khoảng tự do cho mỗi người sống trong không gian ấy được cảm nhận theo cách riêng của họ - được phép dừng lại - được lắng nghe chính mình, và đôi khi, tìm thấy một phiên bản sâu sắc hơn của bản thân qua từng chi tiết nhỏ…
Trong thế giới của I.HOUSE, kiến trúc không cần phải là những lời tuyên ngôn quá lớn lao, chúng tôi thích cái cách kiến trúc "vừa đủ" giống như một lời thì thầm, để con người trong đó được tự mình lắng nghe, cảm nhận và sống trọn vẹn.
Kiến trúc tối giản xanh không tìm cách nói hết, không được thiết kế để khoe ra tất cả. Ngược lại, đây là lối kiến trúc theo cách gợi mở - một cách tiếp cận lặng lẽ nhưng đầy sức nặng, đó là, những khoảng không gian không không hiện diện để gây ấn tượng, chúng chỉ đơn giản là ở đó, chờ đợi một cảm xúc đến và lấp đầy.
Với I.HOUSE, dù mỗi công trình đều có riêng một câu chuyện sẵn có, những kiến trúc không nên “nói thay” tất cả cho người ở. I.HOUSE thiết kế để mở ra những cánh cửa cảm xúc, những khoảng tự do cho mỗi người sống trong không gian ấy được cảm nhận theo cách riêng của họ - được phép dừng lại - được lắng nghe chính mình, và đôi khi, tìm thấy một phiên bản sâu sắc hơn của bản thân qua từng chi tiết nhỏ…
Thiết kế hay nhất là thiết kế biết dừng lại đúng lúc, không chen lấn với đời sống, không lấn át cảm xúc, mà chỉ đơn thuần là một khung nền tĩnh lặng cho đời sống con người được tự nhiên diễn ra. I.HOUSE tin rằng với một thiết kế không kể hết và có khả năng gợi mở, mỗi góc nhỏ của không gian đều có thể trở thành khởi đầu cho một câu chuyện mới, một cảm xúc mới, được chính người sống trong đó lặng lẽ viết nên từng ngày.